Corona

Díu dan ả Dịch lén chung chăn
Ủ ấp trần côi mỏi mộ phần
Rón rén mưa về thêm quạnh quẽ
Thậm thò gió lại góp phân vân
Rào giăng lạc lõng, người ngao ngán
Nhịp sống chênh chao, kẻ thất thần
Nghe tiếng chuông chùa âm phổ độ:
"Sự tình ai biết khéo can ngăn!"

Phan Thành Lanh

Khuyết Đề

Giêng hai khoe sắc cánh phong lan
Khéo dệt hương hoa toả dịu làn
Kén nhỏ vươn mình thân đẹp đẽ
Mộng vàng quá ải giấc miên man
Lời xuân thơm thảo nâng bầu rượu
Chuyện thế hay ho vỗ cái bàn
Hứng dịp thơ đề câu mộc mạc
Nhớ thằng bạn cũ mới lên quan

Phan Thành Lanh

Đêm Thừa Thãi

Quàng tay đôi chén ngẫm trăng xa
Vai vế ta, ngươi vốn một nhà
Đứa lạc phương trời mê phóng đãng
Thằng nương quán trọ đắm bê tha
Thanh cao sách với làn mây xám
Chí lớn so theo ngọn bút tà
Thừa thãi canh thâu đêm khó ngủ
Lượn lờ bóng nhện khóc Nam Kha

Phan Thành Lanh

Đêm Thừa Thãi

Quàng tay đôi chén ngẫm trăng xa
Vai vế ta, ngươi vốn một nhà
Đứa lạc phương trời mê phóng đãng
Thằng nương quán trọ đắm bê tha
Thanh cao sách với làn mây xám
Chí lớn so theo ngọn bút tà
Thừa thãi canh thâu đêm khó ngủ
Lượn lờ bóng nhện khóc Nam Kha

Phan Thành Lanh

Vô Đề

Dịu dàng hoa gảy khúc hương xuân
Âu yếm duyên thơ trỗi nhịp vần
Bút khoái tung tăng sờ giấy ngọc
Thơ ưng chạy nhảy níu lời chân
Thơm tho lòng chén nâng canh mộng
Đẹp đẽ sương giăng vá mảnh trần
Mấy khách văn chương tìm bóng hạc
Thả đầy câu cú giữa phù vân

Phan Thành Lanh

Vô Đề

Trách móc càng thêm chuốc thẹn thùng
Thanh - bần, được - mất khéo chung chung
Ai đem nghĩa đại xây nhà tổ
Ai lấy danh hư trụ cửa rồng
Đất Phật diễn hoài chuông phổ độ
Dặm Phàm chẳng hết gánh long đong
Trà quê sẵn dịp sao mai ghé
Bạn với hoa hiên khỏi bận lòng.

Phan Thành Lanh

Rứa Thôi

Đón bữa xuân sang cảnh địa cầu
Chuột già đủng đỉnh dặn anh trâu
Bụng tuy chứa sách như quan, thánh
Chuyện cứ ngoài tai kiểu bộc, hầu
Năm tuổi* chớ đừng moi móc nhé
Được mùa* cố gắng móc moi mau
Hai ba tháng chạp phong bì Táo
Để hắn huyên thuyên vững - mạnh - giàu

Phan Thành Lanh

Soi Đề

Nhớ nhung sợi rét ghé cong cong
Nụ ấp cành sương ủ bận lòng
Rón rén mưa về thêm quạnh quẽ
Thậm thò nắng lại góp mênh mông
Trời đông ảm đạm canh hoa nở
Giấc chợ lưa thưa đón bụi lồng
Dăm tiếng chuông chiều âm phổ độ
Lô đời: đại chúng trúng không không!

Phan Thành Lanh

Nhởn Hoa Chợt Nhớ Ngày Sinh Nhật

Nhởi ấm tình đông nhắp ngụm khà
Dọn lòng mấy khóm vấn riêng ta
Của dành thơ thẩn hao kinh nhỉ?
Món nợ công danh lãi thật là!
Nào ngán đầu xanh dần hóa trắng
Nhẹ nhàng rau ráng cũng trăng hoa
Cớ chi chén sầu lưng ngang cổ
Bỏ dở bên hiên mớ vật vờ

Phan Thành Lanh

Rượu Thu

Oán số đâu làm nhẹ tấm thân
Phận người khó chọn lạc hay truân
Thạch Sùng chép miệng: Thêm thừa thãi
Quang gánh rao đêm: Nhắc nợ nần
Mỏi chuyện chơi trò câm* giữa phố
Đành ngồi học thói điếc* tiền nhân
Nghe hoa thu nở ngào hương chén
Mượn chén hoa thu, thưởng cuộc trần!

Phan Thành Lanh